Ngày 2: Băng qua biển Bắc đến Na-uy

Băng qua biển Bắc, đến Na-uy

Chẳng hỏi trước xem, sẽ được gì

Mười năm cuộc đời có mấy khi

Hỏi đời thế gian có nghĩa gì?

(Cậu Vàng Phú Yên)

Mình thức giấc trước lúc bình minh. Tiếng chim hót khuấy động ngày mới từ lúc 4h sáng, khi mà màu trời vẫn còn tối mịt, và bây giờ đã là 6h, mặt trời dần hiện lên sau những hàng cây thông làm bừng sáng cả không gian. Một buổi sáng tốt lành.

Hôm nay mình đi phà từ cảng Hirtshals, Đan Mạch đến cảng Kristiansand, Na-uy (9:30 đến 13:25).

Trong lúc đợi lên tàu, mình gặp vợ chồng cô Odele Miralles đến từ vùng Foix, miền Nam nước Pháp. Vợ chông cô nay đã nghỉ hưu và dùng tiền lương hưu cho chuyến du lịch trên chiếc xe Campervan màu đen (loại xe chuyên dùng để cắm trại khi du lịch bụi đường dài). Với chút vốn luyến học từ cấp ba, mình tự tin nói đôi câu tiếng Pháp với cô, ấy vậy mà vui phết. Cô bảo người Việt Nam thân thiện lắm, cảnh đẹp, đồ ăn ngon, rồi phát âm rất chuẩn bằng tiếng Việt nào là phở gà, phở bò, bánh mì,… khiến mình cảm thấy thật tự hào về đất nước nơi mình sinh ra. Mình kể rằng mình đã từng đi Pháp, đi Paris, mình cũng thích đồ ăn Pháp lắm, các cửa hàng bánh mì, bánh ngọt rất ngon, rồi có món ốc sên Escargot, rồi rượu sâm panh,… Cô khen mình mới có 24 tuổi mà đi cũng khá rồi đó chứ :), giờ mày còn thử thách đi bằng xe đạp luôn, lúc còn trẻ như mày tao không có đi nhiều vậy đâu, nghĩ lại cũng tiếc, thôi thì giờ đi bù. Cô dễ thương lắm.

Đây là lần đầu tiên mình đi phà băng qua đại dương, cảm giác rất tuyệt, gió trời lồng lộng, biển rộng mênh mông, mắt nhìn vào hư không, đầu óc thì trống rỗng. Mình thật sự đã bị tẩy não bởi sự rộng lớn của đại dương xanh, bởi sự mê hoặc của nó.

Mình tiếp tục đọc chương hai của cuốn sách Thiền và nghệ thuật bảo dưỡng xe máy, tác giả Robert M.Pirsig đưa ra quan điểm về đích đến:

Cùng là dãy núi Rocky ở miền Bắc nước Mỹ, nếu đi bằng máy bay, ta sẽ thấy chúng ở một ngữ cảnh khác, như là một khung cảnh đẹp. Nhưng nếu đến đó sau những ngày phượt bụi khó khăn qua các thảo nguyên, nó sẽ là mục tiêu, là vùng đất hứa đáng mong đợi. Rằng mọi sự mệt mỏi về thể chất chỉ thật sự mệt mỏi khi mà tâm trạng ta không tốt. Nếu tâm trạng của ta tốt thì nó không còn là vấn đề lớn nữa.

Mình nhìn rất lâu vào mặt sóng của đại dương và tự hỏi. Không biết phía bên dưới bề mặt này đang xảy ra chuyện gì. Trí tưởng tượng dẫn dắt mình đến bộ phim Đi tìm Nemo, có những rặng san hô trù phú những sinh vật biển, những dòng hải lưu, và những vùng nước sâu. Đến nơi mà sự hiểu biết của con người chưa chạm tới, về sự nhỏ bé của con người trước Mẹ thiên nhiên.

12:15 Trong dòng suy nghĩ của mình nhớ đến bài thơ O captain! My captain! viết bởi Walt Whitman trong một lần xem phim Dead Poets Society mà tụi học sinh đặc biệt dùng để gọi cho người thầy truyền cảm hứng John Keating.

O Captain! my Captain! our fearful trip is done,

The ship has weather'd every rack, the prize we sought is won,

The port is near, the bells I hear, the people all exulting,

While follow eyes the steady keel, the vessel grim and daring;

But O heart! heart! heart!

O the bleeding drops of red,

Where on the deck my Captain lies,

Fallen cold and dead…

Dịch nghĩa

Ôi thuyền trưởng! Thuyền trưởng của tôi! Cuộc viễn dương rùng rợn đã kết thúc,

Con tàu đã vượt qua bao trở ngại, chúng ta đã đến đích,

Bến cảng đã cận kề, tôi nghe tiếng chuông, và mọi người đang reo vui,

Trong khi dõi theo con tàu vững chãi, táo bạo và hăng say;

Ôi trái tim! Trái tim! Trái tim!

Ôi những giọt máu hồng,

Rơi xuống boong tàu nơi vị thuyền trưởng của ta,

Chết, nằm trong lạnh giá…

Cảm ơn thuyền trưởng John Keating đã truyền cảm hứng, thúc đẩy ý tưởng về một cuộc đời có ý nghĩa, tận hưởng từng khoảnh khắc và sự khao khát tự do của mỗi cá nhân để theo đuổi đam mê, vượt qua những rào cản của xã hội. Carpe diem = Hãy sống hết mình với ngày hôm nay.

Mình mặc chiếc áo thủy thủ sọc trắng đen đứng trước mũi tàu nhìn về phía Bắc, nơi mình sắp đặt chân đến là Na-uy. Na-uy là một quốc gia Bắc Âu, nằm trên bán đảo Scandinavia, gắn với lịch sử Viking nổi tiếng cũng như Đan Mạch và Thụy Điển.

Hẳn là mọi người thường nghe đến tác phẩm “Rừng Na-uy“ (“Norwegian Wood” trong tiếng Anh) nổi tiếng của nhà văn Haruki Murakami người Nhật Bản. Thật ra, cuốn sách “Rừng Na-uy” đó không có liên quan trực tiếp đến đất nước Na-uy mà tên gọi của cuốn sách xuất phát từ bài hát “Norwegian Wood” của ban nhạc The Beatles, như là một biểu tượng cho những ký ức đẹp và bình yên của tuổi trẻ, nhưng cũng chứa đựng sự mất mát và không thể quay lại được.

Bạn có biết sự khác biệt giữa chất độc thực sựchất độc vô hình là gì không? Chất độc thực sự có mùi vị dở tệ, khi ăn vào chúng ta cảm nhận được điều đó. Khác với chất độc vô hình, chúng tiêm nhiễm vào trí não như cách người ta tiêm đường vào quả dứa, thầm lặng và gây nghiện. Pornhub, những cuốn sách rẻ tiền kém chất lượng, những bài báo lá cải, đồ ăn nhanh, những món ăn vặt nhiều đường, hài nhảm,…

Hôm nay mình sẽ nói về đồ ngọt. Trong tự nhiên từ thời nguyên thủy, tổ tiên của chúng ta chỉ tìm thấy đồ ngọt từ hoa quả rụng xuống đất, vì hiếm nên chúng được xem như là món quà của thượng đế. Ngày nay, nhờ khoa học phát triển, việc tách chiết đường dễ dàng hơn, không những thế người ta còn tạo ra những loại đường nhân tạo có độ ngọt khác nhau.

Nhận thấy con người thích ăn đồ ngọt, thế là những loại đồ ăn nhanh, nước ngọt, đồ ăn vặt nhiều đường xuất hiện với lượng tiêu thụ khổng lồ. Nhân loại béo bì lên trông thấy. Khi cơ thể ăn vào nhiều loại đường dễ hấp thu, đường huyết tăng cao và cơ thể phản ứng bằng cách tiết ra insulin từ tuyến tụy để hạ mức đường trong máu xuống bình thường. Trong thời gian dài sẽ dẫn đến nguy cơ mắc tiểu đường loại 2. Khi mà cơ thể dư năng lượng, chúng được chuyển đi để dữ trữ dưới dạng mỡ trong cơ thể, thường là ở vùng bụng, mông và các vùng khác. Đây là một cơ chế tự nhiên.

Mình hạn chết ăn ngọt, không uống sinh tố hay nước ép vì bản chất của chúng là ép nước đường từ hoa quả ra mà thôi, cách tốt nhất là ăn nguyên trái. Dần dần mình quen với việc chỉ uống nước lọc, mình có thể phân biệt được vị của các loại nước lọc khác nhau. Nhưng mình thích nhất vẫn là nước uống đun sôi để nguội. Cứ nghe lời ông bà dạy, ăn chín uống sôi, ăn chậm nhai kỹ là trên hết. Lý do nước đun sôi để nguội uống ngon, mình có thể đưa ra quan điểm như sau, đó là vì khi đun sôi, các vi sinh vật có trong nước chết đi, các chất khoáng và muối trong tế bào chất của chúng giải phóng ra làm cho nước có vị ngon hơn :))).


Previous
Previous

Ngày 3: Hang băng Iskjørkja

Next
Next

Day 1: Departure