Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Về thăm xã Hòa Tân Tây (thơ Hai Bính)

Ai về thăm xã Hòa Tân Tây

Làng quê man mác người dân hiền lành

Lũy tre đồng ruộng xanh xanh

Gió đưa hương lúa hạt cành trổ hoa

Dòng sông Bến Sách quê nhà

Cầu kia đã bắt lại qua đông người

Thăm ao cá chép đua bơi

Trời chiều én liệng chim thời về non

Thăm nhà truyền thống sắt son

Thăm trường mẫu giáo, trẻ con trong làng

Thăm đài liệt sĩ hiên ngàng

Súng Tây cầm chặt bán vàng lưu danh

Trường học trụ sở xung quanh

Tầm cao thoáng mát cây xanh thẳng hàng

Giao thông ngõ hẻm vào làng

Bê tông sạch đẹp nhẹ nhàng bước đi

Hòa Tân Tây mình chứ đâu có kém gì

Đêm đêm điện sáng khác chi phố phường

Nay nhờ có Đảng chủ trương

Chính quyền thực hiện đúng đường dân theo

Chủ trương xóa đói giảm nghèo

Về thăm thỏa ý hò reo hò reo vui mừng

(Tác giả: Võ Hai Bính)

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

TINH THẦN CHIẾN BINH

Bạn có biết sự khác nhau giữa người lính và chiến binh là gì hay không? (Soldier vs Warrior)

Người lính là những chiến sĩ sử dụng những kỹ năng mà họ được rèn luyện để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Họ là những người tuân theo mệnh lệnh và ở trong binh đoàn.

Chiến binh là những chiến sĩ chiến đấu vì danh dự và vinh quang của họ, họ có tinh thần và triết lý cá nhân.

Sáng nay mình vừa xem youtube về hai võ sĩ UFC người Nga Khabib Nurmagomedov và Islam Makhachev. Họ là những chiến binh vĩ đại, tài năng, có tinh thần chiến đấu, và nhân cách. Mình thích câu chuyện của họ.

Ngay sau đó, không hiểu động lực từ đâu dẫn dắt mình tìm đọc cuốn sách “Không thể làm đau tôi” của tác giả David Goggins.

Vì mình muốn thay đổi, nên những gì mình cần xây dựng là:

  • Một cơ thể mạnh khỏe

  • Một tư duy độc lập

  • Và một tinh thần chiến binh

Đó là những gì mình tự hào.

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

TỰ CẮT TÓC

Nhân lúc tuổi hai mươi, tại sao không thử làm điều gì đó điên rồ. Cuộc đời của chúng ta có mấy lần mười năm? Tuổi trẻ này đáng giá bao nhiêu? Họ nói tôi điên, nhưng tôi thích làm như thế.

Người khác lúc nào cũng hào hứng đưa ra lời khuyên cho chúng ta, làm như thế nào để chúng ta sống cuộc đời của chính mình, rằng mình nên làm như thế này, nên làm như thế kia. Không, hãy nhìn vào từng cá nhân cho ta những lời khuyên đó, trông họ như thế nào, cuộc đời của họ ra sao, rằng bạn có muốn trở thành người như họ không. Nếu không, hãy nói lời tạm biệt.

2024.01.14 một tiếng đồng hồ với tông đơ và
Gimpse of us (Joji) ♫ 🎸

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, mình tự xuống tay cạo hết tóc. Đơn giản, mình muốn xem xem cái đầu của mình lúc cạo tóc sẽ trông như thế nào, và kết quả là như thế này đây :))).

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Cuộc đời thứ hai

"Mỗi người có hai cuộc đời, cuộc đời thứ hai bắt đầu khi người đó nhận ra mình chỉ có một cuộc đời duy nhất” (Khổng Tử).

Cơn bão tuyết đã đi qua được hai ngày, xung quanh tất cả toàn là màu trắng, nắng lên rồi, tuyết thật đẹp. Hình như không phải đường này, mình bị lạc rồi, không biết nữa, mình chỉ biết tiến về phía trước một cách vô định. Đó là cuộc đời của mình, chẳng vì lý tưởng, ước mơ gì mà chiến đấu.

Hơn một năm mình đặt chân đến Đan Mạch, cuộc sống nơi này thật yên bình đối với mình, yên bình đến lạ thường. Mình đã làm quen hết thảy mọi công việc sau một năm, và dường như mỗi ngày phía trước mình phải lặp lại những công việc tẻ nhạt nhưng đơn giản này. Cái công việc 7-15h30 hằng ngày giúp mình nhận được một khoảng kha khá so với thời buổi kinh tế bấy giờ ở Việt Nam, đặc biệt đối với một đứa mới ra trường như mình.

Nhưng không, mình không muốn cứ mãi như thế. Mình ý thức được việc bị rơi vào bẫy chuột. Nassim Taleb nói rằng: Trên đời này có ba thứ gây nghiện nhất, một là ma túy, hai là đường, ba là lương hàng tháng. Lương chính là thứ mình cảm thấy thật nguy hiểm, nó giết chết ước mơ của con người.

Hạnh phúc (Phim ngắn bởi Steve Cutts) - bẫy chuột (rat race).

Mình không ngại work hard (siêng năng làm việc), nhưng mình nhận ra nó chẳng đi đến đâu cả, mình không học được thêm kỹ năng nào cần thiết để có thể tự lực xây dựng ước mơ cho chính bản thân mình. Thế là mình thay đổi tư duy, work hard là cần thiết, nhưng ưu tiên trước hết là hãy chọn đúng công việc mà ở đó chúng ta có thể học được thêm kỹ năng mới, lúc đó hãy đuối mình vào công việc sẽ giúp ích hơn rất nhiều thay vì lao đầu vào một công việc không đâu.
Mình suy tưởng rất lâu, mình chỉ có một cuộc đời duy nhất, phải làm cái gì đó hay hay để sau này còn kể lại cho con cháu giống như bộ phim Big Fish. Mình không muốn một cuộc đời nhạt lẽo, tầm thường, đi học đại học, tốt nghiệp, rải CV, đi làm nhận lương, cưới vợ sinh con, … chiến đấu với bệnh tật, già và chết đi. Ai rồi cũng sẽ chết, cái chết chính là cột mốc giới hạn cho con người để cố gắng sống một cuộc đời phi thường. Mình rất mạnh, mọi sóng gió trên đời mình đều không ngại, chiến đấu, chiến đấu đi.

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Quy luật sinh, thành, trụ, diệt

Mình biết đến quy luật này khi học về vi sinh vật và đọc “Muôn kiếp nhân sinh” của tác giả Nguyên Phong. Sinh, thành, trụ, diệt đó chính là quy luật tự nhiên của bất kỳ tiến trình sống nào. Lấy con người là ví dụ, từ lúc sinh ra, lớn lên, trưởng thành đến lúc già và chết đi, đó chẳng phải là một hình thái của quy luật này hay sao. Nếu mở rộng ra, chúng ta có thể xét đến các đế chế từng tồn tại. Lấy đế chế Mông Cổ làm ví dụ (Thành Cát Tư Hãn, ba lần đánh thắng quân Mông Nguyên của nhà Trần), một đế chế hùng mạnh kéo dài từ châu Á đến châu Âu, một vùng đất rất rất rộng lớn. Chẳng phải khi đạt đến cực thịnh, còn đường duy nhất tiếp theo chẳng phải là xuống dốc và suy tàn hay sao.

Trên đời này, dường như chẳng có thứ gì là mãi mãi, sông có thể cạn, núi có thể mòn, những thứ con người nắm bắt được, trong nay mai lại hóa thành cát bụi.

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Thực tập sinh Đan Mạch có đáng mong đợi?

Công việc: 

Thời gian làm việc quy định là 37 tiếng/tuần, và cứ 3 tuần làm 1 cuối tuần (thứ 7, CN). Các mem mới nhớ lưu ý vấn đề này nhé, nếu làm dư giờ thì hãy mạnh dạn nói với chủ ngay từ những tháng đầu mới qua, chớ để lâu ngày. Trả overtime sẽ hao nhiều tiền mà lại bị tính thuế, nên các boss sẽ thỏa thuận thay vào đó, có thể trả ngày nghỉ, giảm tiền nhà, đưa xe ô tô để làm việc,... Và tùy công việc của từng trang trại, sự sắp xếp của quản lý sẽ linh động ở lịch làm việc nhé.

Đan Mạch là quốc gia cân bằng thời gian làm việc và thời gian nghỉ ngơi bên gia đình, nên chế độ làm việc ít giờ làm như vậy rất là hay. Bên cạnh công việc ở trại hàng ngày, mình có nhiều thời gian rảnh hơn để tự học thêm kiến thức mới. Góc nhìn cá nhân của mình, là thực tập sinh mình “không mong làm overtime” để làm gì, chỉ tốn thời gian và mệt mỏi hơn, sau đó vì mệt mỏi mà không làm được gì cho cá nhân. Thay vào đó hãy đầu tư thời gian cho phát triển bản thân, lợi đường dài. 

Công việc sẽ xoay quanh các vấn đề trong trang trại, ở Đan Mạch người ta quản lý luân chuyển heo theo tuần, và xuất heo 30kg nên sẽ khác ở Việt Nam với kế hoạch quản lý 3 tuần, và xuất heo cai sữa 7kg nhé. Bên cạnh đó, chúng ta sẽ không cần phải ở lại trại hay tắm sát trùng hằng ngày cho vấn đề an toàn sinh học, vì tình hình dịch tễ ở Đan Mạch được kiểm soát rất tốt, và không bị ảnh hưởng bởi dịch tả heo châu Phi.
Trên tinh thần là thực tập sinh, mình được tham gia làm việc ở tất cả các khâu để học hỏi, từ việc rửa chuồng heo đẻ, luân chuyển heo, phối heo, thiến heo, chăm sóc heo con sau sinh, kiểm tra heo con, kiểm tra heo nái, nuôi dưỡng heo hậu bị, chăm sóc heo sau cai sữa, bán heo,... Công việc sẽ có đôi chút khó khăn lúc mới qua do thiếu kinh nghiệm, nhưng làm rồi sẽ quen, quen rồi sẽ thấy dễ. Mình từng có rất ít kinh nghiệm trước khi qua đây, nhưng cứ tự tin (mình không tin mình thì ai tin mình nữa :v) học hỏi rồi làm (learning by doing). Do đó, bạn nào học văn bằng 2 hay đi đúng chuyên ngành đều có thể dễ dàng thích nghi với công việc nhé. Điều quan trọng nhất là mình phải giao tiếp được với quản lý và đồng nghiệp, họ sẽ chỉ cho mình cách làm từng công việc cụ thể như thế nào, cũng như giúp đỡ các vấn đề khác trong đời sống.

Thế nên, hành trang chuẩn bị phải là: 
Điều đầu tiên và quan trọng nhất chính là tiếng Anh. Yup, mình rất ngưỡng mộ các nước Bắc Âu (Đan Mạch, Nauy, Thụy Điển), Hà Lan và Đức, phần lớn người dân ở những nước này đều có khả năng nói tiếng anh rất giỏi. Tiếng Anh là ngôn ngữ dùng để giao tiếp, làm ăn quốc tế nên việc biết tiếng Anh là rất quan trọng. Đừng để nỗi sợ hãi mang tên tiếng Anh làm rào cản cản trở bạn, hãy đầu tư thời gian và công sức cho nó nhiều hơn. Điều kiện cần tất nhiên là bằng A2 hoặc IELTS 3.0, điều kiện đủ là giao tiếp cơ bản (Anh Sanh và chị Trang có khóa ôn luyện nhé, chỉ cần mở miệng ra hỏi thôi, không ai ăn thịt ai đâu nên đừng sợ :v. Tự học cho bản thân vẫn là chính, và để đi đúng hướng, nhanh hơn chúng ta sẽ biết ơn người dẫn đường cho mình rất nhiều đó). Sau khi qua đây, với môi trường bắt buộc phải giao tiếp tiếng Anh chúng ta sẽ chủ động trau dồi thêm, khi đó mình tin chắc tiếng Anh của các bạn sẽ tiến bộ được rất nhiều :).

Thứ 2 là tinh thần, sống xa xứ, việc gì cũng phải tự mình săn tay áo lên để giải quyết.

Thứ 3 là đồ đạc,

  • Đồ mặc ấm cho mùa đông: áo khoác đông các bạn có thể tham khảo ở chợ Nga, mình thì đặt hàng ở Uniqlo, khăn choàng, bao tay, mũ len,… Vớ thì mình được chủ shop cũ mình từng làm ở Việt Nam cho, hàng real, dày, mềm và ấm nhé, các bạn có thể tham khảo AUTHENTICity.

  • Thuốc men: nhờ có anh làm bác sĩ nên khâu này mình chuẩn bị khá đầy đủ, chủ yếu là thuốc điều trị tiêu chảy (Loperamide), men tiêu hóa vì thay đổi nguồn nước và thức ăn lạ; thuốc sổ giun; cồn, bông băng y tế để sơ cứu vết thương; thuốc hạ sốt, giảm đau, kháng viêm; thuốc đau răng; vitamin và khoáng (các bạn sẽ lo lắng về việc thiếu vitamin D - vitamin vui vẻ do bên này sẽ thiếu ánh nắng mặt trời vào mùa đông); dầu gió; kem cấp ẩm, dưỡng ẩm; kháng sinh Ampicillin; anh mình còn chuẩn bị thêm thuốc kê đơn phòng trường hợp có chấn thương liên quan tới lưng, khớp (Celecoxib).

  • Gia vị đồ ăn: bên này cũng có shop châu Á nên các bạn cứ yên tâm nhé. Tuy nhiên cứ ưu tiên các loại gia vị khi mới qua, đem nhiều một chút (không cần đem muối, đường, tỏi,…)

  • Ngoài ra các bạn có thể đem theo sách, nhạc cụ, game để giải khuây nhé.

Thứ tư là hồ sơ và chi phí: ngắn gọn một câu thôi, đi hỏi anh Sanh hoặc chị Trang làm chương trình ấy, cần gì sẽ được giúp nấy ^^ nhé. Mình đã đi bên chương trình của anh chị và cảm thấy rất hài lòng. Phần vì được đáp ứng yêu cầu farm mới, chủ tốt và chưa từng có người Việt. Phần vì chi phí đi khá mềm, hơn thế nữa, anh chị rất uy tín và nhiệt tình nhé. Hãy chủ động hỏi, cứ gõ cửa sẽ mở, cứ đi sẽ đến, cứ tìm sẽ thấy.

Chung qui lại, sau một năm thực tập ở Đan Mạch mình cảm thấy rất hạnh phúc, biết ơn và trưởng thành hơn:

  • Tiếng Anh: giao tiếp, đọc sách bằng tiếng Anh, sử dụng tiếng Anh để học kỹ năng mới.

  • Trải nghiệm: cuộc sống tự lập ở nước ngoài, cụ thể là văn hóa Bắc Âu, lối sống Hygge (phát âm là "hoo-gah") cảm thấy hạnh phúc và biết ơn từ những điều nhỏ nhất. Trải nghiệm cuộc sống ở xứ ôn đới, xuân hạ thu đông rồi lại xuân. Chơi lễ Giáng sinh, New Year, Halloween, chơi game crocket, đạp xe đạp, đi lên đồi hái việt quất, vào rừng thông hái nấm, lượm táo, …

  • Kinh nghiệm: cách vận hành quản lý, làm việc trong trang trại heo, hòa nhập văn hóa làm việc quốc tế.

  • Du lịch: mình luôn mơ ước được đặt chân tới Pháp và Thụy Sĩ một lần trong đời và mình đã làm được (J'aime Paris. Je parle français :)) ); đi Đức tham gia lễ hội bia Oktoberfest ở Munich, uống ly bia 1 lít; đi Ý cái nôi văn minh của phương Tây, ăn pizza ở trong lòng phố nước Ý; và tất nhiên là Đan Mạch, một trong những quốc gia hạnh phúc nhất thế giới, tìm hiểu đế chế Vikings, tổ tiên của người Bắc Âu.




Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Hạnh phúc vô tri (phần 1)

Có một loại hạnh phúc mà mình đặt tên cho nó là “hạnh phúc vô tri”.

Hạnh phúc vô tri chính là hạnh phúc của loài gia súc, gia cầm được cho ăn no và ngủ ngon mỗi ngày, chúng làm sao biết được sự đói khát tự do của loài soái hoang hay loài đại đàng vẫy cánh trên trời cao.


Hãy bắt đầu bằng cách kể lại câu chuyện về sự xuất hiện của loài chó nhà. Cách đây khoảng 30.000 năm về trước, khi mà tổ tiên chúng ta còn là những kẻ lang lang, sống thành từng đám nhỏ. Họ ngủ dưới bầu trời sao và dựa vào sự chuyển động của bầu trời để biết khi nào mùa đông lạnh lẽo sắp tới (Winter is coming = không chỉ nói về mùa đông mà còn ám chỉ đến khoảng thời gian khó khăn sắp tới, Game of thrones), khi nào những đàn linh dương và bò rừng sẽ di chuyển, khi nào thì những cây lúa dại sẽ trổ bông. Bên cạnh đó, họ cũng phải đối mặt với sự canh tranh thức ăn của sư tử núi, gấu và sói. Mỗi con sói đều muốn có xương và phần lớn đều sợ phải đến gần con người. Nỗi sợ đó được quy định bởi một lượng lớn hoóc-môn stress trong máu. Tuy nhiên một vài con sói, do đột biết gen tự nhiên, khiến chúng ít sợ con người hơn. Một chiến lược sinh tồn đặc biệt hiệu quả đã được phát hiện ra bởi một nhánh của tổ tiên loài sói: “sự nuôi dưỡng bởi con người”. Để con người lo việc săn bắn, họ sẽ để lại thức ăn thừa, bạn sẽ được ăn thường xuyên hơn và để lại nhiều hậu duệ hơn. Đó là mối quan hệ cộng tác liên loài, lũ chó không chỉ là đội dọn vệ sinh, cộng tác viên đi săn mà còn giúp bảo vệ cho con người. Thứ bắt đầu chỉ là một liên minh lợi ích và dần dần trở thành tình bạn sâu đậm giữa chó và con người. Tổ tiên con người của chúng ta bắt đầu lựa chọn những con chó mà họ thích, những tính tình như hiền lành, thân thiện với con người, biết cùng con người săn bắt, lùa gia súc, canh gác, kéo xe… giữ lại và gây giống, được gọi là “chọn lọc nhân tạo”. Qua một cái chớp mắt của vũ trụ, chúng ta đã biến loài sói xám thành đủ loại giống chó nhà mà chúng ta yêu quý ngày nay.

Loài sói xám đã đánh đổi “tự do” của chúng để đổi lấy sự nuôi dưỡng của con người, chúng được cho ăn thường xuyên và dần quên mất bản năng sinh tồn vốn có. Và số phận của chúng phụ thuộc vào con người, giữ lại những con chó có đặc tính thân thiện, có lợi và loại bỏ đi những con chó hung hăng, không nghe lời.

Và giờ là tới lượt chúng ta, “con người”, bị mắc kẹt trong cái gọi là bẫy chuột (rat race) làm việc 8 tiếng một ngày (night-five) để nhận lại cái gọi là đồng lương, cho thuê thời gian của bản thân, làm việc vì tiền chưa bao giờ là cách giúp chúng ta trở nên giàu có. Nói thẳng ra một cách đau đớn, chúng ta là nô lệ cho tư bản, chỉ là hình thức mới của xã hội ngày nay, mà ở đó trường học là cái lò đào tạo ra những nô lệ chất lượng cao, đóng mác với những kỹ năng cần thiết cho công việc để xuất khẩu đến các công ty.

Tuy nhiên, có một khái niệm mới về “giàu có = nhiều thời gian hơn + linh động hơn” (new rich = more time + more mobility). Có một bài viết từng được lan truyền (viral) rất nổi tiếng trên twitter của Naval Ravikant về câu hỏi: “Làm cách nào để trở nên giàu có mà không phải nhờ vào sự may mắn” (How to get rich without getting lucky), mình link nó ở đây để chúng ta cùng tham khảo. Về cơ bản, mình rút ra được ba điều cốt lõi, thứ nhất là hãy cung cấp cho xã hội cái mà xã hội cần nhưng chưa biết cách thức vận hành để mở rộng phạm vi cung cấp. Thứ hai, hãy rèn luyện kỹ năng đặc biệt, đó là kỹ năng giúp chúng ta trở nên có giá trị hơn mà không thể được dạy lại bởi bất kỳ ai, chỉ chúng ta mới có. Thứ ba, sử dụng đòn bẫy, có thể là lập trình, xây dựng nội dung, vốn đầu tư hoặc sử dụng nguồn lao động. Trong đó, lập trình hoặc xây dựng nội dung là hai kỹ năng có nguồn mở và không cần sự cho phép của bất kỳ ai để sử dụng.

Từ cổ chí kim, con người luôn luôn theo đuổi lý tưởng về sự tự do. Tuy định nghĩa về sự tự do của mỗi người, mỗi thời đại là khác nhau, song đó là điều mà chúng ta luôn khao khát.

…(còn tiếp :) )

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Giá trị tuyệt đối

Muốn cho niềm vui lớn nhất mà để nó từ 0-100 thì không bằng -100-100, như vậy giá trị tuyệt đối lên đến 200.
Nếu như không trải qua sự tủi nhục, thất bại, cay đắng thì làm sao có thể hiểu được niềm vui hạnh phúc vô bờ bến (greatest happiness) của sự thành công và mật ngọt là như thế nào.

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Một ngày nào đó chúng ta sẽ chết đi khi mà vẫn chưa học được những gì chúng ta muốn

It all begins with an idea.

Mình hay thức dậy vào lúc 2 giờ sáng, nhìn ngắm bầu trời đầy sao, và suy nghĩ đôi điều. Và một hôm, sau khi đớp một lượng không khí trong lành, não mình bắt đầu châm ngòi cho ý nghĩ về sự nhỏ bé của con người trước vũ trụ bao la này, đời người ngắn ngủi, tại sao chúng ta lại lãng phí những phút giây quý báu để làm những điều ngu ngốc chứ?

Trở thành người tự học suốt đời kỹ năng quan trọng nhất giúp chúng ta làm giàu. Nhưng bạn phải biết cái mà bạn cần học và cách học như thế nào. Điều quan trọng là bạn phải trở thành chuyên gia trong lĩnh vực đó, với những kỹ năng chỉ riêng bạn mới có. Và hãy nhớ rằng, đời người là hữu hạn, chúng ta khó có thể ôm đồm quá nhiều thứ. Vì vậy, hãy chọn những thứ mà bạn thật sự có hứng thú và dính chặt vào nó. Học mỗi ngày chứ không chỉ trong thời gian rảnh. Với sức mạnh của lũy kép, thời gian qua đi, bạn sẽ tích lũy đủ lượng để có sự thay đổi về chất, chất mới lại tích lũy lượng mới và cứ như vậy.

Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Hiệu ứng thùng gỗ (Liebig Barrel)

It all begins with an idea.

Mình biết đến hiệu ứng thùng gỗ này (Liebig barrel) trong lúc học về dinh dưỡng. Axit amin là đơn vị cấu tạo nên protein. Trong đó, axit amin thiết yếu là các loại axit amin mà cơ thể không thể tự tổng hợp và nó chỉ được cung cấp từ thức ăn, nếu thiếu nó cơ thể sẽ không phát triển bình thường. Trên người có 8 loại axit amin thiết yếu: Phenylalanine, Isoleucine, Leucine, Lysine, Valine, Methionine, Trytophan, Threonine.

Hiểu đơn giản, mỗi loại axit amin như là một thanh gỗ để tổng hợp nên một cái thùng gỗ (protein), nếu như thiếu một trong các loại axit amin thiết yếu này, hay nói cách khác thanh gỗ đó bị ngắn đi thì cái thùng gỗ này không thể chứa được nhiều nước.

Đây cũng là cách nói mà mình ẩn dụ cho những yếu điểm của bản thân. Để hoàn thiện bản thân, chúng ta không thể ngó lơ những điểm yếu của mình, hãy tìm cách đối mặt với chúng.

Tiếng anh từng là một trong những môn học mà mình kém nhất, lúc mới lên cấp ba mình chỉ biết có Hello và How are you? I’m fine, thank you and you? Nhưng mình ý thức được việc học tiếng anh là rất cần thiết (anh mình đưa cho hai quyển Cafe cùng Tony và Tony Buổi Sáng, mình đọc là hiểu rõ lợi thế của việc biết tiếng anh là như thế nào). Nếu không biết tiếng anh, mình mãi chỉ là con lá lòng tong cá lòng teo ở trong những vũng nước cạn tranh giành phù du với những con cá khác mà thôi. Nhờ có tiếng anh, nó đã mở ra cơ hội cho mình vươn ra biển lớn mà vẫy vùng. Và bây giờ mình đang ở Bắc Âu nè, cụ thể là Đan Mạch. Mà phải công nhận, dân Bắc Âu nói tiếng anh giỏi lắm, hầu như phẩn lớn người dân ở đây đều có thể giao tiếp bằng tiếng anh như một mặc định vậy.

Về cách mà mình học tiếng anh, mình tự tạo con đường riêng cho mình, vì mình đề cao việc tự học. Mình nghĩ cách tốt nhất để học một ngôn ngữ là cứ thuận theo tự nhiên, nghe trước, rồi tập nói sau đó đọc rồi viết. Giống như cách một đứa trẻ học tiếng mẹ đẻ vậy, mình cho ngâm tai vào tiếng anh một thời gian khá dài, và bắt chước nói theo họ sau đó thì tập chép chính tả. Mình rất thích sitcom Friends, mình xem đi xem lại đến mức ám ảnh, trước khi đi ngủ phải tưởng tượng ra được toàn cảnh một đoạn phim ngắn nào đó thì mới được. Và thế là không cần ngữ pháp, không cần nhồi nhét từ vựng, học như chơi chơi mà học. Dần dần thì tiếng anh cũng trở thành ngôn ngữ thứ hai của mình chứ không còn là ngoại ngữ nữa. Mình cũng áp dụng cách này trong việc học tiếng Pháp và tiếng Trung, mình rất ngạc nhiên khi giờ mình có thể giao tiếp cơ bản với được với hai ngôn ngữ này.

Nói như vậy đó, để hoàn thiện bản thân, chúng ta không nên chỉ ưu tiên phát triển điểm mạnh mà cũng cần phải củng cố điểm yếu, có như thế thùng gỗ mới chứa được nhiều nước hơn.


Read More
Danh Võ Phạm Danh Võ Phạm

Sao cứ mãi tầm thường

It all begins with an idea.

Có đôi lúc mình cảm thấy bản thân thật tầm thường, chẳng vì bản thân mà cố gắng, chẳng vì tương lai mà nỗ lực làm việc, bị trì hoãn trong sự lười biếng, nuông chiều bản thân. Mình thường viện cớ rằng, bản mình cũng chỉ là một người bình thường thôi mà (I’m just a “normal people”). Lao đầu vào công việc 8 tiếng một ngày để đến cuối tháng được nhận lương, tìm cơ hội thăng tiến trong chuỗi vận hành doanh nghiệp từ một con ốc vít nhỏ đến một cái máy có chức năng lớn hơn, chi trả cho sinh hoạt phí, tiết kiệm vài đồng, đi du lịch 1-2 nơi mỗi năm, về nhà đón Tết cùng gia đình. Cái mô típ này nghe sao mà thân quen, nó cứ lặp đi lặp lại đến nỗi mọi người chẳng còn buồn suy nghĩ về nó.

Không, mình không thể chấp nhận như vậy. Nếu cái đích đến của con người từ lúc sinh ra là chết đi (Born to die). Cùng là quãng đường đó, mình có quyền lựa chọn những con đường khác nhau mà. ❝Người ta có thể lấy đi của một người mọi thứ, chỉ trừ một điều: sự tự do❞ – sự tự do trong việc lựa chọn thái độ sống trong bất kỳ hoàn cảnh nào, và sự tự do lựa chọn hướng đi của mình.

Read More