Trước ngày khởi hành

“Tuổi trẻ của mình một khi đã mất, sẽ mất đi mãi mãi”.

Trước khi đưa ra những quyết định lớn của cuộc đời, mình lựa chọn chương trình thực tập sinh ở Đan Mạch trong vòng 18 tháng để vừa làm, vừa trải nghiệm cuộc sống ở Bắc Âu. Đan Mạch được biết đến là một trong những quốc gia hạnh phúc nhất thế giới và có chất lượng sống cao. Mình dễ dàng cảm nhận được sự hạnh phúc này ngay từ những ngày đầu tiên mình đặt chân đến Đan Mạch.

Người dân Đan Mạch thân thiện, tốt bụng và thích giúp đỡ người khác. Mỗi lần mình vẫy tay chào họ, họ đều đáp lại với một nụ cười thân thiện. Thời gian làm việc hợp lý, 37 tiếng một tuần và có 25 ngày nghỉ lễ trong năm. Hệ thống giáo dục miễn phí và chất lượng cao. Chăm sóc y tế miễn phí, mỗi người dân sẽ có một bác sĩ phụ trách riêng. Hệ thống phương tiện công cộng phát triển, môi trường sạch sẽ, không khí trong lành, cảnh quan 4 mùa đẹp. Lối sống Hygge đề cao sự ấm cúng trong gia đình, hạnh phúc đến từ những điều bình dị nhất. Xã hội an toàn, mọi người tin tưởng lẫn nhau.

Mình rất biết ơn và cảm thấy hạnh phúc khi sống ở đây. Ước chi mình đừng biết quá nhiều, và cứ thế tiếp tục tận hưởng cuộc sống bình yên ở Đan Mạch.

Tuy nhiên, những tháng cuối cùng kỳ thực tập, mình đã có khoảng thời gian không thực sự hạnh phúc. Nó xuất phát từ trong tâm trí của mình, tưởng tượng bản thân giống như một con ếch mùa đông đang ngâm mình trong nồi nước ấm. Dễ chịu thật đấy, ấm áp thật đấy, nhưng con ếch không nhận ra rằng nồi nước đang được đun sôi. Sống lâu ở vùng an toàn khiến cho mình cảm thấy bực dọc. Mình bực dọc chính bản thân. 

Bởi vì mình đủ thông minh để nhận ra rằng, đã đến lúc thoát khỏi “cái bẫy chuột”.

“Mình không thể giàu lên bằng cách cho thuê thời gian”.

Người khác rất hay nhiệt tình bảo bạn nên làm những gì, nên hành xử như thế nào, nên sống ra sao. Tuy nhiên, trước khi theo những chỉ dẫn đó, hãy nhìn xem họ giống ai, bạn có muốn trở thành người giống như họ không.

Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm không chỉ gợi nhớ cho chúng ta về khoảng thời gian ngắn ngủi của mỗi người trên Trái Đất này, mà còn nhắc nhở chúng ta về sự bao la và vô hạn của vũ trụ. Trong sự im lặng của màn đêm, ánh sáng của các vì sao có lẽ đã vượt qua cả ngàn năm để đến với chúng ta. Và khi ngước nhìn chúng, có thể những ngôi sao đó đã biến mất và bây giờ chỉ là hồn ma, hoặc có thể chúng sẽ tiếp tục tồn tại lâu sau khi chúng ta rời khỏi thế gian này. Đó là sự kết nối từ quá khứ, hiện tại và tương lai. Vừa cảm nhận được sự khiêm nhường vừa giúp cho mình hiểu rằng, dù cuộc sống của con người có ngắn ngủi đến đâu, chúng ta vẫn là một phần trong bức tranh lớn của vũ trụ bao la này.

"Mỗi người có hai cuộc đời, cuộc đời thứ hai bắt đầu khi ta nhận ra mình chỉ có một cuộc đời duy nhất".

21 ngày đạp xe đạp ngủ dưới bầu trời sao và không mạng xã hội = cuộc đời của mình = vagabonding những năm tháng tuổi trẻ.

Previous
Previous

Ngày 1: Khởi hành